Huấn luyện viên Ole Gunnar Solskjær sinh vào ngày 26 tháng 2 năm 1973. Ông là một huấn luyện viên bóng đá người Na Uy và chính là cựu cầu thủ bóng đá thi đấu ở vị trí tiền đạo. Solskjær đã ra sân hơn 366 lần trong màu áo Manchester United và được ghi được 126 bàn thắng. Solskjær đã xuất từng hiện từ băng ghế dự bị trong trận chung kết UEFA Champions League vào năm 1999. Khi ông ghi được một bàn thắng vào phút bù giờ cuối cùng trước khi Bayern München, đã giúp United giành cú ăn ba lịch sử. Khi còn thi đấu tại Manchester United, Ole đã được mệnh danh là một “Siêu dự bị”. Lý do là bởi ông đã ghi nhiều bàn thắng quan trọng khi vào sân từ băng ghế dự bị. Mới đây thất bại của Solskjaer tại Man Utd càng làm tăng lên hình ảnh thua sút của các HLV kiểu cũ. Cùng chuyên mục thể thao của chúng tôi tìm hiểu qua bài viết sau!
Mục Lục
Thất bại của Solskjaer chứng tỏ đường đi sai hướng
Thất bại của Solskjaer tại Man Utd càng tô đậm thêm hình ảnh thua sút của các HLV kiểu cũ. Trong môi trường bóng đá Anh hiện đại. Ole Gunnar Solskjaer không phải người Anh. Nhưng được xếp vào nhóm HLV thừa hưởng kiểu “gen truyền thống”. Của những nhà cầm quân xứ sương mù. Ông quản trị đội bóng theo hướng bảo thủ, kiên trì giữ niềm tin đến tận ngày bị sa thải.
Solskjaer không phải mẫu HLV kiểu Anh duy nhất. Phải ra đường trong thời gian qua. Trước chiến lược gia này còn một đồng nghiệp nổi tiếng khác là Frank Lampard. Cựu HLV Chelsea bị sa thải khi không thể đưa con thuyền đi đúng hướng. Điều đáng nói, vẫn những con người ấy lại giúp người thay Lampard – Thomas Tuchel – vô địch Champions League.

Vấn đề ở đây là năng lực. Trong số 20 HLV dẫn dắt các đội Ngoại hạng Anh. Rất ít là các HLV bản địa, hoặc có thời gian dài làm việc tại xứ sương mù. Số ít ỏi ấy hầu hết dẫn dắt các đội trung bình yếu. Graham Potter (Brighton), Sean Dyche (Burnley), Dean Smith (Norwich). Hay vừa qua là Eddie Howe (Newcastle). Rõ ràng, các HLV bản địa đang thất thế ngay trên sân nhà.
Sức nóng của Ngoại hạng Anh là nguyên nhân khiến các HLV người Anh không có đất dụng võ
Ở chừng mực nào đó, chính sức nóng của Ngoại hạng Anh. Là nguyên nhân khiến các HLV người Anh không có đất dụng võ. Hầu hết các đội bóng lớn nằm trong tay của ông chủ nước ngoài. Chẳng hạn Man City, Man Utd, Liverpool, Chelsea. Ngay cả những đội hạng trung như Leicester City cũng có ông chủ Thái Lan.
Những nhà tài phiệt nước ngoài đổ tiền vào các đội bóng Anh. Bởi những mục tiêu cá nhân. Sẽ không có chuyện họ dễ dàng trao cơ hội cho các HLV bản địa. Mà chủ trương hướng tới sự thành công, hiệu quả tức thì. Những Pep Guardiola, Antonio Conte hay Jurgen Klopp phải thấy may mắn. Vì những đội lớn như Barca, Juventus hay Borussia Dortmund vẫn trao cho họ cơ hội để tỏa sáng.
Sự cạnh tranh khốc liệt với các HLV nước ngoài thành danh. Áp lực thành công quá lớn vô tình giết chết giấc mơ của các chiến lược gia người Anh. Sự khác biệt giữa một suất chơi ở Ngoại hạng Anh với phần còn lại lên tới hàng trăm triệu USD.
Rào cản văn hóa dẫn đến thất bại của Solskjaer tại Man Utd
Trận play-off thăng hạng vào tháng 8 hàng năm. Được xem là trận đấu đắt giá nhất thế giới. Cộng thêm phương pháp huấn luyện của bóng đá Anh nhìn chung lạc hậu. Chuộng thể lực, chơi bóng dài – không theo kịp sự phát triển của bóng đá thế giới. Đã khiến các HLV bản địa ngày càng tụt lại.
Thêm một điều ngăn cản các HLV Anh có thể thành công. Là những rào cản văn hóa do chính người hâm mộ tạo ra. Một cầu thủ tuổi đôi mươi được định giá hàng trăm triệu USD, sống cuộc đời vương giả. Và điều ấy cũng đúng với bất cứ HLV nào. Chỉ cần chớm nở. Họ sẽ chịu sự soi mói từ truyền thông, thậm chí rơi vào cảnh “sớm tàn khi chưa kịp nở”.

David Beckham, ngôi sao bóng đá toàn cầu của người Anh. Từng thổ lộ rằng thích sống ở Mỹ thay vì trở về quê hương. Bởi không muốn gia đình và những người con bị làm phiền. Những điều này chính là cạm bẫy, có thể hủy hoại bất cứ tài năng nào. Và khiến nhiều người chọn một công việc nhàn đầu như bình luận viên để từ bỏ giấc mơ HLV chuyên nghiệp.